Chúng ta đã có nhiều quan niệm khác nhau, về những gì xảy ra khi chúng ta chết. Có người cho rằng, tất cả sẽ qua đi, chết là hết; một số người khác tin rằng, chúng ta sẽ được lên Thiên đàng. Lại có những người tin rằng họ sẽ đến một nơi nào đó, và sẽ được rửa sạch tội lỗi để lên Thiên đàng. Nhưng tất cả những điều trên đều không có trong Kinh thánh.
Lời của Chúa rất khác và rất rõ ràng.
Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét. (Hê bơ rơ 9,27) Ai đã có mối quan hệ mật thiết với Chúa, sẽ được cất lên trời để sống đời đời trong sự hiện diện vinh quang của Đức Chúa Trời. Những người còn lại thì bị đưa đến một nơi Vĩnh cửu khác. Họ sẽ bị hình phạt hư mất đời đời, xa cách mặt Chúa và sự vinh hiển của quyền phép Ngài. (2 Thê sa lo ni ca 1,9) Kinh thánh dùng từ "Địa ngục" để nói về điều này.
Địa ngục là có thật.
Địa ngục không phải do Nhà thờ tự tạo ra.Thậm chí trong Kinh thánh thường nói về địa ngục hơn Thiên đàng. Ngày trước Chúa Jesus đã từng hỏi những người đạo đức giả: Thế nào mà các ngươi tránh khỏi sự đoán phạt nơi địa ngục được? (Ma thi ơ 23,33) Đây không chỉ là một câu hỏi hùng biện. Chúa Jesus đã nói: Song ta chỉ cho các ngươi biết phải sợ ai: phải sợ Đấng khi đã giết rồi, có quyền bỏ xuống địa ngục. (Lu ca 12,5)
Địa ngục là một nơi khủng khiếp.
Có rất nhiều hình ảnh mô tả nơi này. Những hình ảnh về một nơi đau đớn. Ở đó là nơi tăm tối và lửa ngục hình. Họ quăng chúng vào lò lửa. Tại đó, chúng sẽ khóc lóc rên xiết. (Ma thi ơ 14,42) Đây là nhưng lời nói khó nghe, nhưng đó là sự thật. Những người ở đó, đang chịu sự trừng phạt của Thiên Chúa. Ở đó không có sự tốt lành và cũng không có bất kỳ sự giúp đỡ nào.
Địa ngục là nơi cuối cùng.
Từ địa ngục không có lối ra và đường về, vì vậy không có lối thoát. Điều đó có nghĩa là, loài người sau khi chết không thể lựa chọn giữa Địa ngục hay Thiên đàng. Vả lại, có một vực sâu ở giữa chúng ta với ngươi, đến nỗi ai muốn từ đây qua đó không được, mà ai muốn từ đó qua đây cũng không được. (Lu ca 16,26) Hoảng sợ, sự cô đơn và đau đớn trong địa ngục không phải để cải tạo con người, mà đó là hình phạt đời đời.
Địa ngục là nơi bạn tự chọn.
Bởi lòng ngươi cứng cỏi, không ăn năn, thì tự chấp chứa cho mình sự giận về ngày thạnh nộ, khi sẽ hiện ra sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời, là Đấng sẽ trả lại cho mỗi người tùy theo công việc họ làm. (Rô ma 2,5-6) Dù là Thiên đàng hay địa ngục là do bạn chọn. Cơn thịnh nộ của Chúa sẽ đến, với những kẻ đã nghe lời xúi giục mà chối bỏ Chúa cứu thế Jesus. Họ đã từ chối sự cứu chuộc của Chúa. Họ muốn sống mà không cần có Chúa; và Ngài tôn trọng quyết định của họ. Vậy chúng ta không thể trách Chúa không công bình.
Dọa dẫm hay tình yêu thương?
Người tin Chúa đôi khi bị cho rằng, họ dùng "Tội lỗi" và "Địa ngục" để dọa dẫm. Chúa nên làm gì đây? Ngài nên để cho loài người chạy theo tai họa? Đó là tình yêu chăng? Kinh thánh đã cho chúng ta thấy động lực của Chúa: Phàm những kẻ ta yêu thì ta quở trách sửa phạt; vậy hãy có lòng sốt sắng, và ăn năn đi. (Khải huyền 3,19) Với những cảnh báo về Địa ngục mong bạn hãy suy nghĩ thêm về đời sống của mình.